Uyên Thùy
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» A Piece of My Soul...
by Thùy Tâm September 1st 2011, 01:26

» Trở Về Sweet Home
by Thùy Tâm August 26th 2011, 23:56

» Thì Thầm Nhỏ To
by Thùy Tâm August 22nd 2011, 20:47

» Mấy Chuyện Bình Thường
by Thùy Tâm August 22nd 2011, 20:20

» Bình Yên Một Thoáng ...
by Thùy Tâm August 22nd 2011, 20:19

» Vườn Nhà NU
by Thùy Tâm August 22nd 2011, 20:17

» Cao Cung Lên
by MChau December 18th 2010, 23:59

» Em Được Khen Là Em Bé Ngoan
by Bé Ngoan November 25th 2010, 04:24

» Những Điều Bình Dị
by Bé Ngoan November 12th 2010, 05:08

» Góc Học Tập Của Bé Ngoan
by Bé Ngoan September 28th 2010, 04:27

» cũng bắt chước ...
by Nhã Uyên September 16th 2010, 04:01

» Ẩm Thực Nhân Gian
by Bé Ngoan July 19th 2010, 05:03

» Mừng Sinh Nhật Thuỳ Tâm
by Hà Giang June 13th 2010, 20:16

» Tạp Ghi - Hà Giang
by Thùy Tâm June 11th 2010, 17:28

» Nếu một ngày - Thùy Tâm - MChâu
by Thùy Tâm June 3rd 2010, 23:46

» Nghe Nhạc Với Thùy Tâm Nha Cả Nhà
by Thùy Tâm May 22nd 2010, 14:07

» Hành trình trên đất phù sa - Song ca
by Thùy Tâm May 21st 2010, 00:59

» Người lính gìa xa Quê Hương - Quang Nhựt Bảo Hân - MChâu
by Thùy Tâm May 14th 2010, 02:59

» khi em thoáng qua đời tôi
by MChau May 10th 2010, 10:45

» Những Bài Viết Cũ
by Bé Ngoan May 7th 2010, 04:44

» Cho Con ...
by Bé Ngoan May 7th 2010, 04:33

» Vụn Vặt Trong Tuần
by Hà Giang April 27th 2010, 17:09

» Thơ Bá Láp
by Bé Ngoan April 26th 2010, 05:33

» Thức ăn và sắc đẹp
by Thùy Tâm April 16th 2010, 01:20

» Những Bài Thơ Cũ
by Bé Ngoan February 19th 2010, 04:16

» Đón xuân này nhớ Xuân xuân xưa - Quốc Bảo - MChau
by Nhã Uyên February 1st 2010, 01:36

» Chuyện vui: MAY QUÁ !
by Anh Sáu December 28th 2009, 03:56

» CHÚC MỪNG GIÁNG SINH VÀ NĂM MỚI !
by Nhã Uyên December 25th 2009, 01:39

» Trang Nhạc Mai Đằng
by Mai Đằng December 23rd 2009, 15:56

» Happy Birthday to chị Bé Na
by Bé Na December 21st 2009, 17:42


Truyện kể bé nghe

+2
Bé Na
Ái Hoa
6 posters

Trang 2 trong tổng số 2 trang Previous  1, 2

Go down

Truyện kể bé nghe - Page 2 Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Bé Ngoan November 23rd 2009, 05:23

Nhã Uyên đã viết:
Bé Ngoan đã viết:
Nhã Uyên đã viết:
Bé Ngoan đã viết:
Nhã Uyên đã viết:Bé đang nghe , phóng tác tiếp đi anh Smile rose

Cứ thỏ thẻ thế này thì dù phóng xuống ... hố cũng có người sẵn sàng chứ nói gì phóng tác . Và như thế là thiên hạ được nhờ ... tam

hét lớn dzị mà bảo là ...thỏ thẻ laughhard . Hay là lớn nhỏ , hay dở tuỳ người nghe noinho . Thiên hạ cũng nên để lại vài dòng khuyến khích người phóng tác nha lookhere


Xưa, các vị vua đem cả thiên hạ đi đổi lấy một người ... đẹp . Nay, người phóng tác e cũng vậy, xá gì thiên hạ nói sao, chỉ cần một người ... thỏ thẻ cũng đủ phóng ... thêm ... lol!

Huynh AH, huynh không ngại bị ... chọc ghẹo chứ ?! gun3 chainsaw

Vua nào mờ có " thiên hạ " để đổi qua đổi lại ... sướng quá dzi. bé Ngoan ? Ở trên đời vốn chẳng có giai nhân, người đẹp gì đâu áh Rolling Eyes

Im lặng đồng nghĩa với ...khoái chí . Khoái chí trong ..im lặng laughhard

Và hình như khoái chí ... hơi lâu nên chưa thấy ... viết tiếp ... lol!
Bé Ngoan
Bé Ngoan

Tổng số bài gửi : 558
Join date : 22/08/2009
Đến từ : Lều Thơ

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe - Page 2 Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Ái Hoa November 27th 2009, 09:51

Bé Ngoan đã viết:
Nhã Uyên đã viết:
Bé Ngoan đã viết:
Nhã Uyên đã viết:Bé đang nghe , phóng tác tiếp đi anh Smile rose

Cứ thỏ thẻ thế này thì dù phóng xuống ... hố cũng có người sẵn sàng chứ nói gì phóng tác . Và như thế là thiên hạ được nhờ ... tam

hét lớn dzị mà bảo là ...thỏ thẻ laughhard . Hay là lớn nhỏ , hay dở tuỳ người nghe noinho . Thiên hạ cũng nên để lại vài dòng khuyến khích người phóng tác nha lookhere


Xưa, các vị vua đem cả thiên hạ đi đổi lấy một người ... đẹp . Nay, người phóng tác e cũng vậy, xá gì thiên hạ nói sao, chỉ cần một người ... thỏ thẻ cũng đủ phóng ... thêm ... lol!

Huynh AH, huynh không ngại bị ... chọc ghẹo chứ ?! gun3 chainsaw

ngại quá hà! càng chọc càng khoái á! lol!

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe - Page 2 Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Ái Hoa November 27th 2009, 09:55

Ai là thủ phạm?

Sau khi nhấm nháp café, thanh tra Quang cho gọi Long vào. Anh ta vừa ngồi xuống, ông bắt đầu ngay.
_ Này anh Long, tại sao mẹ anh lại tức giận?
_ Căn nhà này lớn quá, chăm sóc nó thật là vất vả nên tôi muốn bà chuyển đi. Nhưng mẹ tôi yêu ngôi nhà và khu vườn. Bà không muốn bán nó.
_ Anh hãy nói về công việc của anh. Mẹ anh đã chết và anh trở thành giàu có. Anh cần tiền chứ?

Long đột nhiên lo sợ:
_ Ông nói gì vậy? Tôi không giết mẹ mình. Quả là tôi cần tiền. Tôi và một người bạn muốn đầu tư xây 10 ngôi nhà ở chỗ khu vườn. Chúng tôi sẽ thu được rất nhiều tiền nên tôi muốn mẹ bán căn nhà này đi. Nhưng ông Tôn cũng muốn một nửa khu vườn cho trang trại của ổng.

Thanh tra nhìn chăm chú:
_ Anh lên lầu gặp mẹ sau mọi người, phải không?
_ Vâng, tôi muốn chúc mẹ ngủ ngon.
_ Anh có nhắc chuyện ngôi nhà chứ?
_ Có. Và bà cũng nhứt quyết không chịu.

Thanh tra kín đáo quan sát anh ta một hồi:
_ Tôi hiểu. Chúng tôi tìm thấy lọ thuốc ngủ rỗng không trong phòng cô Đài Anh.

Sắc mặt Long không thay đổi.
_ Chắc ai bỏ vào phòng nó. Tôi nghĩ Đài Anh không giết mẹ đâu. Nó nhìn thấy bà chết đầu tiên mà.
_ Tốt lắm! Anh ra ngoài đi nha, tôi muốn gặp cô Đài Anh.

Long bước ra. Thanh tra Quang đến gần bên cửa sổ nhìn ra ngoài khu vườn. Ông thầm nghĩ:
_ Tại sao Long tỏ vẻ lo sợ?

Ông quay sang bảo viên phụ tá:
_ Sáng mai ta phải tới văn phòng của Long điều tra về công việc của anh ta.

Đài Anh bước vào và ngồi xuống. Nàng nhìn Phúc mỉm cười:
_ Tôi thấy anh ở câu lạc bộ quần vợt tháng trước. Anh chơi hay lắm!

Viên phụ tá đỏ mặt. Thanh tra Quang đỡ lời:
_ Ồ, đúng rồi! Anh ta là tay vợt cừ khôi đấy!

Cô gái lại mỉm cười nhìn anh chàng một cách tinh nghịch làm mặt anh ta càng đỏ hơn. Thanh tra Quang nói:
_ Này cô Đài Anh, cô nói về buổi tối qua đi.

Đài Anh thôi cười:
_ Ồ, buổi tối mọi người đều tức giận. Mẹ tôi bỏ đi ngủ sớm và tôi pha sữa cho bà. Sau đó chúng tôi vào bếp thì Thạch đến. Nó muốn phá sập cả cửa sau.
_ Sao thế?
_ Nó rất giận vì lá thư của mẹ. Nó đòi giết mẹ tôi. Ông có định hỏi cung nó không?
_ Đương nhiên rồi!
_ Tốt, ông Tôn cũng tới. Ông có định nói chuyện với ông ấy?

Thanh tra ngắt lời:
_ Tôi mới là người hỏi, cô Đài Anh. Cô mang sữa lên lúc mấy giờ?
_ Tôi lên sau anh Long.

Cô gái ngừng giây lát rồi tiếp tục:
_ Tôi không ưa gì mẹ tôi, thanh tra ạ. Bà ấy đã giết cha tôi, ông biêt không. Mùa đông vừa rồi, sau lễ Giáng Sinh, bà ta lái xe đâm vào cái cây và giết chết cha tôi.

Thanh tra cẩn thận quan sát sắc mặt của Đài Anh.
_ Tôi hiểu. Nên cô muốn giết mẹ mình?

Nàng bật cười:
_ Tôi muốn nhưng đã không làm. Để tôi kể cho ông nghe về gia đình này, ông thanh tra. Ai cũng muốn mẹ tôi chết. Dượng An Bình muốn tiền cho dì Ái Liên. Sau đó là anh Long cũng cần rất nhiều tiền. Ảnh có một ngôi nhà đắt tiền và một chiếc xe deluxe. Và cả chị Giáng Kiều nữa. Ông có biết chỉ cũng không ưa gì mẹ? Trước kia có một anh chàng làm việc ở đây. Anh ta là người làm vườn. Chị yêu anh ta say đắm nhưng mẹ tôi không cho phép bởi vì một gã làm vườn không thể là con rể của nhà chúng tôi.

Viên thanh tra im lặng lắng nghe. Những điều này có quan trọng không? Ông ta thầm nghĩ ngợi. Sau đó ông nói khẽ và quan sát cô gái rất thận trọng:
_ Chúng tôi tìm thấy lọ thuốc ngủ rỗng trong phòng cô.

Đài Anh đứng phắt dậy và nổi giận đùng đùng.
_ Cái gì? Tôi không bỏ nó ở đó. Tôi không muốn nghe điều này thêm nữa!

Nàng chạy ngay ra khỏi phòng.
_ Chao ôi, cô ta thích cậu đấy Phúc. Cậu phải cẩn thận hơn.

Viên phụ tá cười nhưng mặt anh ta lại đỏ bừng lên. Thanh tra Quang nói:
_ Ai đó đã bỏ thuốc ngủ vào trong tách sữa của bà Mộng Ly. Cả nhà đều ở trong bếp tối qua. Thạch và ông Tôn cũng đến. Một người trong số bọn họ đã giết bà ta.

Ái Hoa
(còn tiếp)


Được sửa bởi Ái Hoa ngày November 30th 2009, 02:22; sửa lần 1.

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe - Page 2 Empty Ai là thủ phạm?

Bài gửi by Ái Hoa November 28th 2009, 07:15

Ai là thủ phạm? (tt)

Hai người cảnh sát bước qua nhà đối diện, bấm chuông. Thạch ra mở cửa. Thanh tra Quang mở lời:
_ Chúng tôi muốn hỏi cậu về bà Mộng Ly.
_ Trời, thật là rắc rối về bà ta! Tôi đã nghe người ta kể …

Thanh tra nhìn thẳng vào mắt cậu ta:
_ Tại sao cậu đến nhà bà ấy tối hôm qua?
_ Tôi muốn hỏi cho ra lẽ. Tôi đến mà không ai mở cửa, tôi phải làm ồn ào lên. Tôi không gặp được bà Mộng Ly, chỉ có chị Giáng Kiều và anh Long. Tôi kể hết mọi chuyện. Tôi muốn giết bà ta, vì bà ta làm cho tôi mất việc.

Thạch đấm tay vào chiếc xe. Thanh tra Quang điềm đạm nói:
_ Bình tĩnh nào, chuyện gì xảy ra tiếp theo?
_ Chị Giáng Kiều mời tôi uống café, nhưng anh Long không thèm để tâm. Sau đó ông Tôn cũng đến. Ông ta đòi nói chuyện với anh Long nhưng anh ta không nghe. Tôi trở về nhà, chỉ vậy thôi.

Viên thanh tra gật gù:
_ Tôi hiểu rồi! Còn lọ thuốc ngủ? Cậu vào thị trấn mua dùm bà Mộng Ly hôm thứ năm?
_ Thuốc? Ồ, tôi nhớ rồi. Chị Giáng Kiều nhờ tôi mua giúp mẹ chị. Tôi lên thị trấn bằng xe đạp.
_ Cám ơn cậu, đủ rồi.

Thạch cười gằn:
_ Đủ à? Các ông sẽ trở lại thôi, tôi biết cảnh sát các người quá mà!

Trang trại của ông Tôn thì không lớn, nằm cạnh sông, cách xa nhà bà Mộng Ly chừng nửa dặm. Căn nhà nhìn bên ngoài khá cũ kỹ và nghèo nàn. Ông Tôn còn khá trẻ, trạc chừng ngoài ba mươi. Tay chân ông ta lấm lem, miệng cười chào hai viên cảnh sát, nhe hàm răng sâu đen trông hơi đáng sợ.
_ Xin lỗi hai ông, tối đang ăn dở bữa cơm tối.
_ Không sao, chúng tôi sẽ đợi.

Ông Tôn mở cửa:
_ Mời các ông vào nhà trước đợi một lát, tôi sẽ xong ngay.

Thanh tra Quang nhìn quanh phòng. Trong góc là một TV cũ và trên bàn có dăm ba cuốn sách bìa hơi sờn. Ở giữa có tấm ảnh một cô gái trẻ đẹp, mái tóc dài, đang tươi cười hạnh phúc. Viên thanh tra nhìn bức ảnh thật lâu, cô gái trông rất quen.

Ông Tôn đi lên nhà trước. Thanh tra hỏi:
_ Ông dùng cơm xong rồi phải không? Ông có biết tin bà Mộng Ly chết chưa?

Tôn ngồi xuống cái ghế gần nhất, mặt thảng thốt:
_ Sao? Làm sao bà ta chết? Chết lúc nào? Hôm qua tôi còn ở đấy mà có thấy ai nói gì đâu?
_ Bà ta chết đêm hôm qua hay sáng nay thôi. Chúng tôi định hỏi ông đã làm gì tối qua?

Tôn tỏ vẻ sợ hãi:
_ Tôi à? Sao hỏi tôi? Tôi đến để gặp Long, hỏi về việc mua nửa khu vườn của mẹ anh ta.
_ Ông đã vào nhà bếp. Ông đã làm gì ở đó?

Tôn nhìn thanh tra Quang rồi liếc nhìn cảnh sát Phúc. Ông ta trả lời:
_ Tôi nhớ rõ ràng, mọi người đều ở trong nhà bếp, ngoại trừ bà Mộng Ly. Thằng Thạch cũng ở đó. Tôi nói chuyện với Long, anh ta muốn mẹ bán căn nhà nhưng lại muốn giữ khu đất. Bây giờ thì bà Mộng Ly đã chết. Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Thanh tra Quang chỉ vào bức ảnh trên bàn:
_ Ai vậy?

Tôn hơi bối rối. Ông ta ngập ngừng:
_ Một người bạn, … à không, … chuyện lâu rồi …

Chào từ giã ông Tôn, hai người quay trở lại nhà bà Mộng Ly. Họ đi ngang khu vườn của bà, nó quả rất là đẹp, xanh tươi, tĩnh lặng. Thanh tra Quang tự hỏi: "Ai giết bà Mộng Ly?" Ông đã biết chắc chắn câu trả lời.

Ái Hoa
(còn tiếp)

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe - Page 2 Empty Ai là thủ phạm?

Bài gửi by Ái Hoa November 29th 2009, 08:57

Ai là thủ phạm? (tt)

Sáng hôm sau, cảnh sát Phúc đến văn phòng làm việc của Long để điều tra thêm vài việc, đoạn anh ta đến nhà ông An Bình tìm hiểu thêm. Thanh tra Quang ngồi trong sở gọi điện thoại hỏi thăm về Thạch và ông Tôn. Sau đó ông ta đi ăn trưa.

Khoảng 3 giờ chiều hai viên cảnh sát lái xe đến nhà bà Mộng Ly. Thanh tra Quang nói:
_ Tôi cần gặp tất cả mọi người.

Những người trong nhà tụ tập lại ở phòng khách. Thanh tra Quang chú mục nhìn từng người một. Ông chậm rãi nói:
_ Tôi nói cho mọi người biết là bà Mộng Ly đã bị đầu độc. Một người ở đây đã bỏ thuốc ngủ vào sữa cho bà ấy uống để hại chết bà ấy. Không ai nói cho tôi biết ai đã làm việc này. Nhưng bây giờ thì tôi đã điều tra ra thủ phạm.

Mọi người hơi run sợ. Căn phòng trở nên im ắng một cách ngột ngạt.

Thanh tra Quang nhìn ông An Bình nói:
_ Ông Bình, vợ ông bệnh nặng và cần người chăm sóc. Ông đã thú thật điều đó nhưng lại giấu về chuyện căn nhà của ông. Ông rất cần tiền và định bán nó.

Ông An Bình tái mặt tỏ vẻ giận dữ:
_ Tôi đã hỏi mượn tiền chồng của dì Mộng Ly để trang trải và ảnh đã đồng ý. Không ngờ sau đó ảnh lại bị tai nạn chết và bà ta không chịu cho tôi mượn.

Đài Anh la lên:
_ Đó không phải là tai nạn. Mẹ đã giết cha vì bà muốn lấy hết tiền của ổng.

Thanh tra Quang nghiêm mặt nhìn nàng:
_ Cô cũng đâu tử tế gì. Mỗi tháng cô về thăm mẹ chỉ để vòi tiền. Tháng trước bà ấy cho cô tiền mua TV. Tháng này lại xin tiền mua điện thoại di động. Lần nào cô cũng hăm sẽ tố cáo cảnh sát là bà ấy giết cha cô. Bà Mộng Ly sợ cảnh sát điều tra nên luôn luôn chiều cô. Nhưng rồi bà ta đã chán ngấy; bà ấy nói hôm thứ năm sẽ không đưa tiền cho cô nữa thì thứ bảy bà ta chết. Lúc cô mang sữa lên thì mẹ cô nói gì?

Đài Anh khóc rấm rức:
_ Tôi yêu cha tôi. Ông ấy luôn cho tôi tiền vì ông ấy rất yêu tôi. Còn mẹ, mẹ không yêu cha tôi và tôi. Sự thật là tôi đã lấy của bà nhiều tiền, nhưng bà nói sẽ không đưa tiền cho tôi nữa. Tôi muốn giết bà, nhưng sự thật là tôi không làm.

Thanh tra tiếp tục nhìn qua Long:
_ Anh cũng rất cần tiền.

Long đỏ mặt:
_ Ông làm ơn đừng nói mọi người biết.
_ Anh đã mất việc làm tháng trước, nhưng đang nợ tiền mua nhà và mới sở hữu một chiếc xe đắt tiền. Anh luôn thích những thứ sang trọng.

Giáng Kiều và Đài Anh nhìn Long. Anh ta lấy tay bưng mặt.
_ Đừng nói gì thêm cả.

Đài Anh nói:
_ Không thành vấn đề nữa. Mẹ đã chết và chúng ta sẽ thừa kế rất nhiều tiền. Anh có thể ngồi không mà ăn.

Mặt Long lại đỏ bừng:
_ Im đi Đài Anh.

Thanh tra Quang nói tiếp:
_ Nào tiếp tục này. Ông Tôn muốn nửa khu vườn và ông ta cũng đã vào bếp tối hôm trước. Nhưng gọi đó là lý do để ông ta giết bà Mộng Ly thì hoàn toàn không thể thuyết phục.

Mọi người cùng im lặng.
­_ Cậu Thạch là người khá nóng tính. Cậu ta mua thuốc ở cửa hàng nhưng có phải cậu ta bỏ thuốc vào sữa? Dĩ nhiên là không.

Ái Hoa
(còn tiếp)

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe - Page 2 Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Nhã Uyên November 29th 2009, 22:57

Và cả chị Giáng Kiều nữa. Ông có biết chỉ cũng không ưa gì mẹ? Trước kia có một anh chàng làm việc ở đây. Anh ta là người làm vườn. Chị yêu anh ta say đắm nhưng mẹ tôi không cho phép bởi vì một gã làm vườn không thể là con rể của nhà chúng tôi
Đoa'n truyện như ...thần . Nhưng vì thần không muốn bị dài cổ nên đành chẳng dám hó hé angel

Mơ`i trà giải khát tea chờ coi phóng tác tiếp hoa
Nhã Uyên
Nhã Uyên

Tổng số bài gửi : 887
Join date : 15/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe - Page 2 Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Ái Hoa December 1st 2009, 11:34

Nhã Uyên đã viết:Và cả chị Giáng Kiều nữa. Ông có biết chỉ cũng không ưa gì mẹ? Trước kia có một anh chàng làm việc ở đây. Anh ta là người làm vườn. Chị yêu anh ta say đắm nhưng mẹ tôi không cho phép bởi vì một gã làm vườn không thể là con rể của nhà chúng tôi
Đoa'n truyện như ...thần . Nhưng vì thần không muốn bị dài cổ nên đành chẳng dám hó hé angel

Mơ`i trà giải khát tea chờ coi phóng tác tiếp hoa

Thần cứ đoán tiếp đi nghen? Cổ cao càng nhiều chỗ đeo dây chuyền chuỗi ngọc chớ có gì đâu mà sợ? lol!

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe - Page 2 Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Ái Hoa December 4th 2009, 12:47

Ai là thủ phạm? (tt)

Thanh tra Quang nhìn ra cửa sổ. Trời đột nhiên mưa. Giáng Kiều lại lấy thuốc lá ra hút. Ông ta quay lại:
_ Nhưng có người lại muốn Thạch đến nhà và vào bếp lúc đó. Cậu ta tức tối vì chuyện bức thư của bà Mộng Ly và đe doạ giết bà ấy. Cô ta muốn mọi người nghe những lời cậu ấy nói. Tại sao?

Long tỏ vẻ ngơ ngẩn:
_ Cô ta …?

Thanh tra Quang nhìn thẳng vào mặt Giáng Kiều:
_ Chính cô đã bảo Thạch đến nhà hôm trước. Cô muốn mọi người nghe được những lời đe doạ của cậu ta, đúng không?

Mặt Giáng Kiều tái đi:
_ Không đúng! Còn Đài Anh thì sao? Các ông tìm thấy lọ thuốc trong túi xách của nó mà?

Đài Anh đứng bật dậy:
_ Chị nói gì lạ vậy? Trong túi xách của em …?

Thanh tra Quang điềm nhiên:
_ Mọi người im lặng và ngồi xuống. Hãy bình tĩnh đi nào!

Ông nhìn Giáng Kiều:
_ Sự thật chúng tôi tìm thấy cái lọ trống không đã hết thuốc nằm ở trong túi xách của Đài Anh. Nhưng làm sao cô biết được?

Nàng lộ vẻ hoang mang, hoảng hốt:
_ Ông đã nói với tôi hôm qua.

Thanh tra mỉm cười:
_ Không. Tôi chỉ nói chúng tôi tìm được lọ thuốc ở chỗ cô Đài Anh, chúng tôi không hề nói ở trong túi xách. Biên bản hôm qua cảnh sát Phúc ghi lại hãy còn đây này.

Ông nhìn nàng thương hại:
_ Trước đây cô quen biết ông Tôn, người làm vườn. Cô yêu ông ta nhưng mẹ cô cực lực phản đối.

Giáng Kiều ôm đầu, lẩm bẩm:
_ Không! … không!
_ Chúng tôi tìm thấy một bức hình của cô ở nhà ông Tôn. Hình rất cũ, lúc đó cô còn trẻ và để tóc dài. Ông Tôn đã đi và năm ngoái ông ta quay lại. Ông ta cũng yêu cô, nhưng không có tiền. Ông ta muốn khu vườn để mở mang trang trại, muốn tiền và muốn cả cô. Nhưng mẹ cô nhứt quyết từ chối.

Thanh tra thở dài:
_ Cuối cùng cô âm mưu giết mẹ mình. Lúc mẹ cô xuống dưới nhà, cô lén bỏ thuốc ngủ vào tách sữa. Sau đó cô nhét cái lọ không vào túi xách của Đài Anh để vu cho cô ấy.

Giáng Kiều đứng dậy, đôi mắt cô như mất hồn:
_ Ông chẳng hiểu gì cả.

Nàng oà lên khóc:
_ Mấy năm qua tôi sống với mẹ. Bà ấy không cho tôi một thứ gì. Tôi cũng không hề đòi hỏi. Tôi chỉ muốn sống hạnh phúc. Tôi yêu Tôn và anh ấy yêu tôi. Vậy mà mẹ cũng không chịu. Sao người bất công với tôi như vậy?

Nàng khóc lớn. Thanh tra Quang mời Giáng Kiều ra xe cảnh sát. Mọi người nhìn theo ái ngại.

Trước khi vào xe, thanh tra đứng nhìn căn nhà. Ông nói với Phúc:
_ Cuối cùng họ cũng có tiền. Giàu có đấy, nhưng mà có hạnh phúc không?

Hết

Ái Hoa
(theo Love or Money của Rowena Akinyemi)

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe - Page 2 Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Bé Ngoan December 4th 2009, 14:45

Chuyện hay nhưng hơi ngắn . Phóng ... tiếp chuyện khác đi huynh AH Razz beercheers
Bé Ngoan
Bé Ngoan

Tổng số bài gửi : 558
Join date : 22/08/2009
Đến từ : Lều Thơ

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe - Page 2 Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Ái Hoa December 5th 2009, 04:13

Không khó

Ở xóm kia có một người mang mặc cảm tự ti rất nặng nề, cứ nghĩ mình thua kém người nên lúc nào cũng sợ bị chê bai. Vì vậy anh ta tự tạo cho mình một cái vỏ bọc ngoài khác đời!

Chẳng hạn kỳ thi tốt nghiệp phổ thông anh ta làm bài thế nào mà đạt điểm vừa đủ để đậu ... vớt! Bạn bè tới thăm an ủi, anh ta vênh mặt nói:
_ Tớ cố tình đấy chứ! Đậu cao không khó, muốn hay không là chuyện khác! Cậu tưởng canh vừa đủ điểm đậu dễ lắm sao?

Bạn bè tròn mắt thán phục. Quả tình làm bài canh điểm vừa đủ đậu rất khó, lỡ bữa đó giám khảo ể mình hay ở nhà vừa bị vợ cằn nhằn vô chấm thi nặng tay chút thì toi mạng!

Anh ta làm thơ sai luật lệ tùm lum, đọc nghe chướng chướng tai. Bạn bè góp ý thì anh ta cười ra vẻ khi dễ:
_ Luật lệ đây tớ thông làu, làm thơ hay đâu có khó, muốn hay không là chuyện khác!

Các bạn anh trầm trồ nghĩ:
_ Phải chi anh ta muốn thì nền văn học Việt Nam sẽ giàu có thêm với những vần thơ tuyệt tác của anh ta, trẻ em Việt Nam sẽ có những bài thơ tầm cỡ để học!

Hôm trước trên đài loan tin có vị bác học nào bên Mỹ sáng chế ra thuốc ngừa chống ung thư, anh ta nghe xong chỉ nhún vai khinh khỉnh:
_ Phát minh không khó, muốn hay không là chuyện khác!

Lại một phen bạn anh ta phục lăn ra. Ừ nhỉ, nếu anh ta chịu khó muốn phát minh một cái thì biết đâu chừng đã là người Việt Nam đầu tiên lãnh giải Nobel khoa học rồi đấy chứ!

Trong thời gian tranh Thế Vận Hội 2008 ở Bắc Kinh, một buổi sáng sớm nọ, người bạn hộc tốc chạy đến tìm anh ta báo tin:
_ Cậu biết tin chưa? Michael Phelps đoạt được 8 huy chương vàng bơi lội, phá kỷ lục thế giới luôn đấy!

Anh chàng chỉ bĩu môi hờ hững:
_ Bơi không khó, muốn hay không là chuyện khác!

Khỏi phải nói cũng biết bạn anh ta nể phục anh ta đến chừng nào! Nếu anh ta mà muốn tham gia Olympic thì chính phủ Việt Nam hẳn đã phải mang xe tải mới đủ mà chở số huy chương vàng của anh ta về nước.

Một hôm anh ta cùng người bạn đi chơi xuồng trên sông, chẳng may gặp luồng gió mạnh, chiếc xuồng chòng chành rồi lật úp. Người bạn cố sức bơi vào bờ. Lên được nơi an toàn, ngoảnh lại thấy anh chàng chới với hai tay một lúc rồi chìm lĩm vì không biết bơi, anh bạn chép miệng than:
_ Sống không khó, muốn hay không là chuyện khác!

Ái Hoa

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe - Page 2 Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Nhã Uyên December 8th 2009, 02:47

Mới nghe tưởng chuyện của mình . Nghe xong hên quá mình còn sống nhăn răng mờ sun .
Nhã Uyên
Nhã Uyên

Tổng số bài gửi : 887
Join date : 15/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe - Page 2 Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 2 trong tổng số 2 trang Previous  1, 2

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết