Uyên Thùy
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» A Piece of My Soul...
by Thùy Tâm September 1st 2011, 01:26

» Trở Về Sweet Home
by Thùy Tâm August 26th 2011, 23:56

» Thì Thầm Nhỏ To
by Thùy Tâm August 22nd 2011, 20:47

» Mấy Chuyện Bình Thường
by Thùy Tâm August 22nd 2011, 20:20

» Bình Yên Một Thoáng ...
by Thùy Tâm August 22nd 2011, 20:19

» Vườn Nhà NU
by Thùy Tâm August 22nd 2011, 20:17

» Cao Cung Lên
by MChau December 18th 2010, 23:59

» Em Được Khen Là Em Bé Ngoan
by Bé Ngoan November 25th 2010, 04:24

» Những Điều Bình Dị
by Bé Ngoan November 12th 2010, 05:08

» Góc Học Tập Của Bé Ngoan
by Bé Ngoan September 28th 2010, 04:27

» cũng bắt chước ...
by Nhã Uyên September 16th 2010, 04:01

» Ẩm Thực Nhân Gian
by Bé Ngoan July 19th 2010, 05:03

» Mừng Sinh Nhật Thuỳ Tâm
by Hà Giang June 13th 2010, 20:16

» Tạp Ghi - Hà Giang
by Thùy Tâm June 11th 2010, 17:28

» Nếu một ngày - Thùy Tâm - MChâu
by Thùy Tâm June 3rd 2010, 23:46

» Nghe Nhạc Với Thùy Tâm Nha Cả Nhà
by Thùy Tâm May 22nd 2010, 14:07

» Hành trình trên đất phù sa - Song ca
by Thùy Tâm May 21st 2010, 00:59

» Người lính gìa xa Quê Hương - Quang Nhựt Bảo Hân - MChâu
by Thùy Tâm May 14th 2010, 02:59

» khi em thoáng qua đời tôi
by MChau May 10th 2010, 10:45

» Những Bài Viết Cũ
by Bé Ngoan May 7th 2010, 04:44

» Cho Con ...
by Bé Ngoan May 7th 2010, 04:33

» Vụn Vặt Trong Tuần
by Hà Giang April 27th 2010, 17:09

» Thơ Bá Láp
by Bé Ngoan April 26th 2010, 05:33

» Thức ăn và sắc đẹp
by Thùy Tâm April 16th 2010, 01:20

» Những Bài Thơ Cũ
by Bé Ngoan February 19th 2010, 04:16

» Đón xuân này nhớ Xuân xuân xưa - Quốc Bảo - MChau
by Nhã Uyên February 1st 2010, 01:36

» Chuyện vui: MAY QUÁ !
by Anh Sáu December 28th 2009, 03:56

» CHÚC MỪNG GIÁNG SINH VÀ NĂM MỚI !
by Nhã Uyên December 25th 2009, 01:39

» Trang Nhạc Mai Đằng
by Mai Đằng December 23rd 2009, 15:56

» Happy Birthday to chị Bé Na
by Bé Na December 21st 2009, 17:42


Truyện kể bé nghe

+2
Bé Na
Ái Hoa
6 posters

Trang 1 trong tổng số 2 trang 1, 2  Next

Go down

Truyện kể bé nghe Empty Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Ái Hoa August 30th 2009, 07:04

Thơ con cóc

Hồi xưa có ba anh chàng dốt văn thơ nhưng rất thích làm thơ và hoạ thơ với nhau. Dốt mà làm thơ cũng chẳng ai cấm, nhưng khổ nỗi mấy anh này làm thơ đã rất tệ, sai vần sai luật, khổ độc tùm lum mà lại cứ dương dương tự đắc, tâng bốc lẫn nhau, tự cho thơ họ là những tuyệt tác phẩm không ai sánh bằng.

Một buổi tối nọ trăng thanh gió mát, xúc cảnh sinh tình, mấy anh chàng rủ nhau làm thơ. Anh thứ nhất chợt thấy góc nhà nhảy ra một con cóc bèn ứng khẩu thành câu:

_ Con cóc trong hang, con cóc nhảy ra

Anh thứ nhì nhìn con cóc ngồi im thì buột miệng nói theo:

_ Con cóc nhảy ra, con cóc ngồi đó

Vừa lúc đó con cóc nhảy vụt ra ngoài, anh thứ ba tiếp lời:

_ Con cóc ngồi đó, con cóc nhảy đi

Ba anh ráp ba câu lại thành một bài thơ, tự cho là tuyệt tác phẩm, khoái trí đọc ngâm nga mãi và tán tụng lẫn nhau là những thiên tài thi văn thời đại. Chợt một anh la lên:

_ Chết rồi! Nghe người ta nói rằng thiên tài thường hay chết yểu. Mà mình đã làm ra một tuyệt tác phẩm thì tinh anh phát tiết hết ra ngoài, thế nào mai cũng chết!

Hai anh kia giật mình bảo:

_ Thế thì phải lo sớm, kẻo mai chết đi thì không kịp.

Bèn sai người đầy tớ chạy ra tiệm mua ngay ba cái quan tài về lo việc tống táng. Tên đầy tớ nghe chủ nói lật đật ba chân bốn cẳng chạy ra đường, hấp tấp thế nào đụng phải một người đi ngang. Lão ta túm cổ nó hỏi:

_ Giữa đêm hớt hải thế này, chắc là mày đang làm việc gì mờ ám hử?

Tên đầy tớ trả lời:

_ Không phải đâu nào! Tại vì ba cậu chủ tôi mới làm xong được một bài thơ tuyệt hay, mà nghe người ta nói thiên tài sau khi sáng tác ra tuyệt tác phẩm thì sẽ chết nên sai tôi đi mua ba cái hòm về chuẩn bị sẵn, kẻo mai không kịp!

_ Thế mày có nhớ bài thơ đó không?

Tên đầy tớ tự hào nói:

_ Nhớ chứ ạ! Ba cậu ngâm suốt cả đêm tôi nghe đã thuộc lòng đây này.

Rồi nó đọc nguyên văn bài thơ cho lão kia nghe, lão ta phá lên cười sằng sặc. Một lát, lão cố nén cười bảo tên đầy tớ rằng:

_ Nhân thể mày mua luôn giùm tao một cái quan tài nữa nhé?

Tên đầy tớ ngơ ngác hỏi:

_ Chi vậy? Nhà ông có người mới mất à?

Lão ta cười nói:

_ Không phải, tao sợ tao cười một hồi rồi cũng chết theo ba cậu chủ mày đó thôi!

Do truyện đó mà sau này các bài thơ đọc nghe dở hơi, ngớ ngẩn được gọi là thơ con cóc!

Nghe nói ba anh chàng đầu thai lại thành ba ông thi sĩ lừng danh ở đâu đó trên mạng, tiếp tục làm ra những tuyệt tác phẩm CC (xin đọc là con cóc) và lại tiếp tục tán tụng lẫn nhau. Ông nào cũng thủ sẵn một cái quan tài để chình ình giữa nhà!

Ái Hoa

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Bé Na August 30th 2009, 11:57

Uí chao !!! Bé Na nuôi nhiều cóc quá chừng luôn, cả một ...trại cóc nhái hì..hì..
Mai mốt sợ biến thành Mụ Phù Thủy trong chuyện cổ tích á
:cheer1:
Bé Na
Bé Na

Tổng số bài gửi : 296
Join date : 19/08/2009
Đến từ : Vùng Trời Bình Yên

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by dangphuong August 30th 2009, 12:17

Bé Na đã viết:Uí chao !!! Bé Na nuôi nhiều cóc quá chừng luôn, cả một ...trại cóc nhái hì..hì..
Mai mốt sợ biến thành Mụ Phù Thủy trong chuyện cổ tích á
:cheer1:



Đụng chạm tới tui quá nghen!.... 🙏
dp
leuleu

dangphuong

Tổng số bài gửi : 195
Join date : 20/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by beyeu August 30th 2009, 12:19

hình như cóc nhái cũng là món nhậu mà hen ? leuleu
beyeu
beyeu

Tổng số bài gửi : 382
Join date : 19/08/2009
Đến từ : Vùng Trời Yêu Thương

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Ái Hoa August 30th 2009, 13:27

beyeu đã viết:hình như cóc nhái cũng là món nhậu mà hen ? leuleu

Đúng rồi, chờ món cháo cóc của bé yêu đó nghen? angel

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Một cô bốn chàng

Bài gửi by Ái Hoa August 30th 2009, 13:29

Một cô bốn chàng

Vào một ngày trời trong gió lặng có bốn anh chàng ngồi tán gẫu trên bãi biển dưới hàng dương râm mát. Họ nói cười rôm rả, miệng vừa bình phẩm, mắt vừa liếc nhìn các cô các bà nằm phơi nắng đang phô bày những đường cong tuyệt mỹ căng tròn trong mấy miếng vải nhỏ xíu chật chội dường như muốn bung hết cả ra. Một anh chàng lơ đãng nhìn ra khơi, theo dõi những con sóng bạc đầu đang úp chụp xuống những con tàu chồng chềnh lắc lư trên mặt nước. Anh chàng có tên là Hai Sáng, bởi vì cặp mắt sáng như đèn pha, nhìn được rõ các vật ở xa hàng mấy cây số. Chợt chàng giật mình, chú mục nhìn kỹ vì vừa thoáng thấy có sự lạ. Đúng rồi, một cô gái bị sóng cuốn trôi đang vẫy vùng một cách tuyệt vọng. Vì cô ở khá xa và mọi người bận vui đùa với nhau nên không ai trông thấy! Hai Sáng lật đật vỗ vai người bạn, chỉ cho anh ta xem và nói:
_ Có người chết đuối kia kìa, mau cứu ngay!

Người bạn, tự là Ba Rái, có biệt tài lội như rái, không kịp nghĩ ngợi gì, nhảy ùm xuống biển lội ngay tới chỗ cô gái, lúc này đã đuối sức xuôi tay chìm lĩm. Ba Rái xốc cô ta lên, một tay ôm người cô, một tay cố sức chống chọi sóng biển bơi riết vào bờ.

Gần tới bờ cả ba người bên trên vội vã chạy xuống giúp kéo cô gái lên, đặt nằm trên bãi cát. Tư Hô, anh chàng có học qua khoá cứu thương cấp cứu bèn trổ nghề hô hấp nhân tạo, môi kề môi, tay xoa bóp để cứu tỉnh cô gái. Được một lúc, mặt nạn nhân đang tái nhợt đã trở chút sắc hồng, ngực bắt đầu nhấp nhô, hơi thở yếu ớt dần dần đã hiện rõ. Tư Hô tiếp tục mãi cho tới khi đoan chắc nàng đã hồi sinh thì anh bạn thứ tư, Năm Lầu, mang xe hơi chở nàng đi bịnh viện cứu chữa rồi lại lái xe đưa nàng về nhà.

Vài ngày sau, bốn người bạn tới nhà thăm nàng. Lúc này cô gái đã hoàn toàn hồi phục. Cả bốn người sững sờ trước nhan sắc kiều diễm của nàng, cảm thấy yêu nàng tha thiết và đều đưa ra đề nghị đòi kết hôn với cô gái. Họ cãi nhau, cố gắng giành khoe công lao cứu nàng để đánh bại đối thủ. Hai Sáng nói:
_ Tôi nhìn thấy nàng trước nhứt. Không có tôi bảo Ba Rái thì nàng đã chìm dưới lòng biển rồi, còn đâu mà ngồi đây?

Ba Rái hùng hổ cãi:
_ Thấy không mà ăn chung gì? Không có tôi đem được nàng vô bờ thì chắc thân nàng đã làm mồi cho cá mập rồi!

Tư Hô lắc lắc đầu:
_ Tôi mới là người đưa nàng từ cõi chết về cõi sống. Công của tôi là lớn nhứt!

Năm Lầu khoát tay bảo:
_ Tôi đưa nàng vô bịnh viện cứu chữa, mua nước biển truyền cho nàng, lái xe đưa nàng về nhà an toàn. Tôi đáng làm chồng nàng hơn cả!

Mỗi người một câu, to tiếng thiếu điều muốn thượng cẳng chân hạ cẳng tay, cô gái phải can ngăn mãi mới thôi. Nàng vô cùng khó nghĩ vì ai cũng là ân nhân của nàng, mà anh nào cũng đẹp trai, khôi ngô tuấn tú cả! Giá như mà luật pháp cho phép lấy bốn chồng chắc là cô gái không muốn bỏ người nào!

Cô gái bèn hẹn bốn người bạn cho cô một tuần suy nghĩ.

Đến ngày hẹn, cô gái mời bốn người đến nhà tuyên bố quyết định của nàng.

Đố các bé biết cô gái sẽ chọn ai?

Ái Hoa

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Nhã Uyên August 30th 2009, 20:32

_Chọn ông ...kể truyện ! hehe

Hỏng có ổng kể thì mình đâu có biết chuyện gì mà chọn với lựa hehe angel leuleu
Nhã Uyên
Nhã Uyên

Tổng số bài gửi : 887
Join date : 15/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Bé Ngoan August 31st 2009, 02:51

Nhã Uyên đã viết:_Chọn ông ...kể truyện ! hehe

Hỏng có ổng kể thì mình đâu có biết chuyện gì mà chọn với lựa hehe angel leuleu

Hình như có ngừ ... chọn ông kể chuyện lầu gùi mà ... :wink2:
Bé Ngoan
Bé Ngoan

Tổng số bài gửi : 558
Join date : 22/08/2009
Đến từ : Lều Thơ

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Ái Hoa September 4th 2009, 05:52

Một cô bốn chàng

Giờ thấy hông bé nào chịu tham gia chọn chồng cho mình nên cô gái phải tự quyết định luôn nè!

Cô gái bèn mời tất cả bà con và bốn anh chàng tới nhà, rồi trịnh trọng tuyên bố:

_ Mời anh Hai Sáng tới bên em này!

Hai Sáng sung sướng bước ra đến bên cạnh nàng con gái, mắt liếc về các bộ mặt ỉu xìu có vẻ ghen tị của ba người bạn. Cô gái chìa đôi môi mọng đỏ hôn anh ta hai cái nồng nàn hai bên má rồi quay lại nói tiếp:

_ Anh Hai Sáng là người nhìn thấy em gặp nạn, chính vì anh luôn quan tâm theo dõi em với một tình bạn chân thành vô vụ lợi, em xin nhận anh làm người bạn tốt nhứt của em! Hứa với em tình bạn chúng ta không bao giờ thay đổi đi nha anh?

Hai Sáng mặt nóng ran, hai mắt tối sầm, môi cố nở nụ cười gượng gạo, tay giơ lên cao! Mọi người vỗ tay hoan hô, nhứt là ba chàng kia vỗ tay to hơn hết!

Cô gái quay qua nhìn anh Ba Rái điểm nụ cười quyến rũ làm anh chàng hồi hộp, trái tim nhảy loạn xạ như muốn rớt ra ngoài. Hồi sau, nàng mới gọi:

_ Anh Ba Rái lên đây với em đi!

Ba Rái lập cập bước lên, đầu óc trống rỗng không biết nàng quyết định như thế nào. Cô gái thình lình ôm choàng lấy anh ta, siết mạnh, mặt dụi vào ngực anh ta như cầu sự che chở. Một lúc lâu nàng buông tay ra, day qua bảo với cử toạ:

_ Anh Ba là người đã đụng chạm vào da thịt em, ôm ấp thân người em, đối với em thân thiết như tình ruột thịt. Chúng ta sẽ là anh em mãi mãi, anh nhé!

Hai mắt nàng nhìn sâu vào mắt Ba Rái như chờ đợi sự thuận tình! Ba Rái đứng như trời trồng miệng lắp bắp mãi mới thành câu.

Lại một tràng pháo tay ầm ỹ! Đợi cho mọi người ngớt xôn xao, cô gái từ từ đưa mắt đảo qua nhìn hai chàng còn lại. Mặt hai chàng tái mét, ai nấy đều nghe rõ cả tiếng hai trái tim đang đập bình bịch!

Nàng chợt dừng mắt tại Năm Lầu, cất tiếng:

_ Anh Năm!

Đôi chân Năm Lầu như nhũn ra. Chàng khó nhọc lê bước đến bên nàng trong lúc Tư Hô đang rộn rã niềm vui tưởng chừng như bay bổng trên mây khi nhìn thấy các đối thủ lần lượt bị loại.

Cô gái giơ tay nắm chặt lấy tay Năm Lầu kéo tới gần chỗ của Tư Hô, quỳ thụp xuống nức nở:

_ Anh Tư Hô là người đã đem em từ cõi chết về cõi sống, coi như là đã sinh em ra lần thứ hai. Em nguyện kính trọng anh như là cha mẹ ruột, suốt đời hiếu kính!

Rồi nàng quay lại nói với Năm Lầu:

_ Anh Năm là người chở em vào bệnh viện, mua nước biển để truyền thuốc men chữa trị, cung cấp phương tiện vật chất cho em sống ở đời. Anh chính là người chồng yêu quý của em!

Cả căn phòng như nổ tung bởi tiếng vỗ tay reo hò vang dậy của mọi người. Ai nấy đều khen quyết định sáng suốt, hợp lý hợp tình của cô gái khôn ngoan!

Còn riêng cô gái thì nghĩ thầm như vầy:

_ Anh chàng Hai Sáng có cặp mắt sáng như sao, nhìn xa hàng dặm, chỉ dùng để nhìn người ta thôi chớ hổng thèm nhìn vợ ngay bên cạnh, ai dại gì lấy anh ta tối ngày ghen cũng mệt!

_ Anh Ba Rái có tài bơi lội như rái, suốt ngày chỉ đi ra biển bơi, hông thèm ở nhà săn sóc vợ, lấy anh này càng thêm tủi thân tủi phận!

_ Anh Tư Hô (hô hấp, chớ hổng phải hô răng) học nghề cấp cứu, sẽ có nhiều phen hô hấp các cô gái khác, không chừng nhiều cô sẽ mê anh ta, lúc đó lại mắc công đấu tranh giành giựt nữa!

_ Anh Năm Lầu có năm cái nhà lầu cho mướn cũng bộn tiền, coi bộ làm vợ anh này khỏi lo đói, sẵn tiền sắm vòng vàng kim cương, đi du lịch thoải mái!

Nào các bé cùng nâng ly chúc mừng đám cưới của bé Uyên với ông kể ... ủa lộn, của cô gái với anh Năm Lầu!

Ái Hoa

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Nhã Uyên September 4th 2009, 05:59

Thắc mắc của người đọc :
_Sao cô gái đó chỉ được chọn có ..1 chồng ? leuleu
Nhã Uyên
Nhã Uyên

Tổng số bài gửi : 887
Join date : 15/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Ái Hoa September 4th 2009, 06:06

Nhã Uyên đã viết:Thắc mắc của người đọc :
_Sao cô gái đó chỉ được chọn có ..1 chồng ? leuleu

Tại vì cô gái sợ phải chia 5 cái nhà lầu cho mấy ông chồng khác nữa, hehe! lol!

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Nhã Uyên September 4th 2009, 06:11

Ái Hoa đã viết:
Nhã Uyên đã viết:Thắc mắc của người đọc :
_Sao cô gái đó chỉ được chọn có ..1 chồng ? leuleu

Tại vì cô gái sợ phải chia 5 cái nhà lầu cho mấy ông chồng khác nữa, hehe! lol!

_Ký prenuptial agreement với mấy ông sau :wink1:
Nhã Uyên
Nhã Uyên

Tổng số bài gửi : 887
Join date : 15/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Ăn mày làm kinh tế

Bài gửi by Ái Hoa September 5th 2009, 05:35

Ăn mày làm kinh tế
(Truyện sưu tầm)

Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Levi's ra khỏi Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt. Câu chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học tại chức kinh tế ở trường. Tôi kể câu chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.

- Xin anh... cho tôi ít tiền đi!

Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.

Ăn mày rất thích kể lể.

- Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Levi's ở Plaza chắc chắn nhiều tiền...

- Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.

- Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học.

Ông ta bắt đầu mở máy. Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:

- Thế nào là ăn mày một cách khoa học?

Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương, nhưng lại sạch sẽ.

Ông ta giảng giải:

- Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoan chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác.

Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện với ông ta đấy thôi.

- Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ. Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế (Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội (Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng...

- ...???

- Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.

Ông ta lấy giọng nói tiếp:

- Ở khu Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại 50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian để tìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.

- Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông?

Tôi căn vặn.

- Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi. Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!

- Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?

- Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần thậm chí có thể 4-500 nghìn.

- Hả? Nhiều vậy sao?

Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:

- Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60% [(70%+50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn. Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.

Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.

- Ông nói tiếp đi!

Tôi hào hứng.

- Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?

Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.

- Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh. Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.

Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.

- Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!

Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.

- Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người ta cần gì, có phải là cần nhân tài không? Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào: "Hồng ơi, anh yêu em", gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây, thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối. Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.

Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!

- Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác thường vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiền chứ.

Quá chuẩn!

- Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.

- Ối ông cũng có vợ con?

- Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.

Tôi buột miệng:

- Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?

(Trang Hạ dịch, theo diễn đàn Shenzhen, TQ)

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Nhã Uyên September 5th 2009, 08:48

Trang Hạ di.ch nhiều truyện Trung Quốc khá hay !
Nhã Uyên
Nhã Uyên

Tổng số bài gửi : 887
Join date : 15/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Ai là thủ phạm?

Bài gửi by Ái Hoa November 17th 2009, 13:02

Ai là thủ phạm?
(Truyện phóng tác)

Bà Mông Ly sống ở ngoại ô thành phố. Bà ta cư ngụ trong một căn nhà lớn nằm giữa khu vườn rất xinh đẹp xung quanh có trồng nhiều hoa và cây to bóng mát. Nơi bà ở cách xa ngôi làng gần nhất tới mấy dặm đường.

Một buổi sáng sớm, ngôi nhà đang yên lặng, bỗng nhiên có tiếng thét phát ra từ phòng bà Mộng Ly nghe có vẻ hốt hoảng. Sau đó một lúc, một chiếc xe hơi trắng từ phía thị trấn phóng ào trên con đường dẫn tới nhà bà Mộng Ly rồi đổ sịch ngay trước cổng. Một người đàn ông mập và lùn, đeo kính trắng, tay xách một cái túi lớn hấp tấp bước ra khỏi xe, nhấn tay vào chuông. Khi cửa vừa mở, ông hộc tốc đi vào, chân chạy băng băng qua con đường sỏi và bước lên bậc thềm tam cấp. Người thanh niên vừa mở cửa, con trai của bà Mộng Ly cũng lật đật đi theo. Hai người lên cầu thang tiến vào phòng bà ta.

Người đàn ông, chính là bác sĩ Phát, người thầy thuốc gia đình của nhà bà Mộng Ly. Ông nhìn thấy bà ta nằm ngay đơ trên giường, đầu gối lên cánh tay. Ông sờ vào tay bà thấy đã lạnh ngắt, tim đã ngừng đập và mũi không còn hơi thở.

Khám bà Mộng Ly xong, bác sĩ Phát thận trọng quan sát mọi thứ. Trên chiếc bàn nhỏ cạnh giường là một tách café nóng và môt cái tách không. Ông xem xét tỉ mỉ cái tách, quay sang nói với chàng thanh niên:
­_ Tôi rất tiếc, cậu Long! Đài Anh đâu? Cô ấy đã gọi tôi.

Long đáp:
_ Nó đi ra ngoài với mấy con chó. Nó giận tất cả mọi người.

Bác sĩ Phát nói:
_ Tôi phải gọi cảnh sát.

Long lo lắng hỏi:
_ Sao ạ? Có chuyện gì?

_ Tôi không biết. Mẹ cậu không có bệnh. Tôi vừa khám cho bà hôm kia và bà rất khoẻ mạnh. Hình như bà đã uống thuốc ngủ nhưng tôi không thấy lọ thuốc trong phòng này.

Long thở ra:
_ Tôi không biết. Chúng ta xuống nhà gọi cảnh sát đi.

Bác sĩ Phát xuống nhà gọi điện cho cảnh sát. Long vào bếp pha café thì Đài Anh dẫn mấy con chó bước vào. Nàng nói:
_ Anh Long, cho em xin lỗi. Hồi nảy em nóng nảy nói lời không tốt.

_ Không sao đâu. Bác sĩ Phát đang gọi cảnh sát. Em biết mẹ uống thuốc ngủ không? Lọ thuốc cũng không ở trong phòng mẹ.

_ Cái gì? Em không hiểu?

Vừa lúc đó bác sĩ Phát tới bên hai người. Ông nói:
_ Họ sẽ đến ngay thôi!

Long cảm thấy lo sợ. Chàng biết rằng cảnh sát sẽ hỏi cung tất cả mọi người.

Ái Hoa

(còn tiếp)

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Nhã Uyên November 18th 2009, 11:23

Ai phóng tác vậy ? Smile
Nhã Uyên
Nhã Uyên

Tổng số bài gửi : 887
Join date : 15/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Ái Hoa November 18th 2009, 13:20

Nhã Uyên đã viết:Ai phóng tác vậy ? Smile

không thấy tên sao?

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Nhã Uyên November 18th 2009, 21:46

Bé đang nghe , phóng tác tiếp đi anh Smile rose
Nhã Uyên
Nhã Uyên

Tổng số bài gửi : 887
Join date : 15/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Ái Hoa November 19th 2009, 02:02

Nhã Uyên đã viết:Bé đang nghe , phóng tác tiếp đi anh Smile rose

Vậy bé nghe tiếp nghen!

Ai là thủ phạm? (tt)

Cảnh sát đến rất đông. Một số mang máy hình lên lầu vào phòng bà Mộng Ly. Họ chụp hình, lấy dấu tay, thu hiện vật. Hai người cảnh sát nói chuyện với bác sĩ Phát trong nhà bếp. Các người hiện diện trong nhà vào buổi sáng nay được yêu cầu ngồi ở phòng khách. Mặt mọi người đều tỏ ra căng thẳng. Không ai nói tiếng nào. Họ chờ đợi khá lâu trước khi cử phòng sịch mở và hai viên thanh tra bước vào.

Một người lên tiếng:
_ Chào quý vị. Tôi là thanh tra Quang và đây là anh Phúc, phụ tá của tôi.

Thanh tra Quang có dáng người cao lớn, mặt nghiêm nghị. Ông ta nói mà không mỉm cười.
_ Tối qua, ai đó bỏ thuốc ngủ vào tách sữa của bà Mộng Ly, gây nên án mạng. Chúng tôi cần một căn phòng để làm việc, lấy khẩu cung điều tra mọi việc. Xin quý vị vui lòng cho chúng tôi biết danh tính và quan hệ gia đình ở đây.

Long đứng dậy nói:
_ Tôi là Long, con trai của nạn nhân. Bên này là Đài Anh, em gái tôi. Kế đó là Giáng Kiều, chị ruột của tôi. Người kia là ông An Bình, chồng dì Ái Liên của chúng tôi. Chúng tôi tụ họp ở đây từ đêm hôm trước để mừng sinh nhật mẹ tôi. Mẹ muốn chúng tôi có mặt đầy đủ.
Ngừng một chút, anh ta tiếp:
_ Các ông có thể dùng phòng làm việc của cha tôi hồi trước. Nó ở ngay bên đây.

Long dẫn hai người thanh tra vào phòng. Căn phòng không lớn lắm, ở giữa có bàn và ba cái ghế. Hai người thanh tra ngắm quanh quất trong lúc Long tiến lại cửa sổ mở cánh cửa ra cho thoáng. Họ ngồi vào bàn và nói:
_ Tôi muốn nói chuyện với dượng của anh trước.
_ Dạ được.

Long trả lời và đi ra ngoài gọi ông An Bình. Ông ta đi vào và ngồi xuống chiếc ghế trống.
Thanh tra Quang nói:
_ Tôi sẽ hỏi ông một số câu, anh Phúc sẽ ghi lại những câu trả lời của ông.

Ông An Bình đáp:
_ Vâng, ông cứ hỏi.
_ Ông vui lòng kể lại chúng tôi nghe chuyện xảy ra vào hôm qua ở căn nhà này, từ lúc ông đến.

Ông An Bình hơi ngần ngừ một lát rồi kể:
_ Hôm qua, tôi là người tới trễ nhất. Trước khi vào nhà có một thiếu niên chừng mười sáu mười bảy chặn tôi lại ngoài cửa có vẻ tức giận lắm. Sau đó tôi có hỏi thì Giang Kiều bảo nó tên là Thạch, nhà ở bên kia đường. Nó vừa mất việc vì Mộng Ly viết thư cho ông chủ nó báo rằng nó gặp rắc rối với cảnh sát. Nó thù Mộng Ly và doạ giết dì để trả thù.
_ Sau đó thì thế nào? Chuyện gì xảy ra trong buổi tối?

Ông An Bình trầm ngâm, cố nhớ lại buổi tiệc tối hôm qua.
_ Mộng Ly giận dữ với mọi người. Đầu tiên là Đài Anh, nó muốn có tiền đi Mỹ. Từ trước đến nay dì hay chìu nó, lúc nào nó cũng than không có tiền nhưng mua toàn dồ sang trọng và dì luôn luôn cho nó tiền. Dì có vẻ sợ nó. Lần này nghe nó xin tiền, dì không trả lời.

Thanh tra Quang chăm chú nghe, không nói gì. Ông An Bình kể tiếp:
_ Rồi thì Giáng Kiều hỏi Long có muốn gặp ông Tôn không. Nghe đến ông Tôn, Mộng Ly cáu gắt: “Đừng bao giờ nhắc tên hắn trước mặt mẹ, hắn chỉ muốn nửa khu vườn của ta thôi. Mẹ ghét hắn ta lắm”. Giáng Kiều đòi hút thuốc, Mộng Ly lại la lên: “Thuốc lá! Lúc nào cũng thuốc lá trên miệng”. Trái lại, Long muốn bán nửa khu vườn cho ông ta, nó nói khu vườn rộng quá, mẹ nó sẽ phải vất vả chăm sóc khu vườn và cả cái nhà rộng lớn nữa. “Mẹ đã 50 rồi, cần phải cẩn thận hơn”. Dì ta bỗng nổi cơn lôi đình, hét lên: “Long! Mẹ không cần bảo mẫu, mẹ cảm thấy hạnh phúc với ngôi vườn”. Dì đứng phắt dậy nói: “ Các người chỉ cần tiền của tôi, các người đến đây ăn chứ có phải để thăm tôi đâu. Các người chỉ muốn tiền, muốn nhà. Không ai quan tâm đến tôi cả. Các người phải đợi lâu đấy. Không ai moi được tiền của tôi trước khi tôi chết đâu”. Lúc đó Giáng Kiều la lên: “Đừng nói thế, mẹ”. Mộng Ly đùng đùng bước lên lầu. Mọi người ngồi im. Chỉ có Đài Anh …

Ông An Bình ngập ngừng. Thanh tra Quang hỏi:
_ Đài Anh thì sao?
_ Nó lẩm bẩm: “Có ngày tôi giết chết bà”. Giáng Kiều mời mọi người vào bếp uống café. Sau đó nó bảo mọi người lên chúc Mộng Ly ngủ ngon. Nó sống ở đây với mẹ nó và lúc nào cũng quan tâm chăm sóc cho dì ta.
_ Và ông có lên phòng bà ta chứ?
_ Vâng, tôi hơi mệt mỏi nên lên trước. Khi tôi xuống rồi thì mọi người lên sau. Long không muốn lên gặp mẹ nó. Nó giận dì Mộng Ly. Tôi lên giường ngủ ngay. Phòng tôi ngủ ở dưới nhà.
_ Ông nghe thấy gì sau đó không?
_ Tôi nghĩ là mọi người vào phòng Mộng Ly chúc ngủ ngon.
_ Tốt lắm, ông có thể đi.
Thanh tra Quang bắt tay ông An Bình, đẩy nhẹ cánh cửa mở cho ông ta ra ngoài.

Ái Hoa
(còn tiếp)

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Bé Ngoan November 19th 2009, 04:48

Nhã Uyên đã viết:Bé đang nghe , phóng tác tiếp đi anh Smile rose

Cứ thỏ thẻ thế này thì dù phóng xuống ... hố cũng có người sẵn sàng chứ nói gì phóng tác . Và như thế là thiên hạ được nhờ ... tam
Bé Ngoan
Bé Ngoan

Tổng số bài gửi : 558
Join date : 22/08/2009
Đến từ : Lều Thơ

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Nhã Uyên November 19th 2009, 11:11

Bé Ngoan đã viết:
Nhã Uyên đã viết:Bé đang nghe , phóng tác tiếp đi anh Smile rose

Cứ thỏ thẻ thế này thì dù phóng xuống ... hố cũng có người sẵn sàng chứ nói gì phóng tác . Và như thế là thiên hạ được nhờ ... tam

hét lớn dzị mà bảo là ...thỏ thẻ laughhard . Hay là lớn nhỏ , hay dở tuỳ người nghe noinho . Thiên hạ cũng nên để lại vài dòng khuyến khích người phóng tác nha lookhere
Nhã Uyên
Nhã Uyên

Tổng số bài gửi : 887
Join date : 15/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Ái Hoa November 19th 2009, 12:12

Ai là thủ phạm? (tt)

Giáng Kiều bước vào và ngồi xuống ghế. Nàng im lặng nhìn xuống đôi tay mình. Thanh tra Quang nói, mắt thận trọng dò xét:
_ Chúng tôi tìm thấy lọ thuốc ngủ trống rỗng của mẹ cô trong phòng cô Đài Anh. Có phải mẹ cô mua thuốc trong thị trấn không?

Vẻ mặt không thay đổi. Giáng Kiều chậm rãi trả lời:
_ Vâng, mẹ tôi thường uống thuốc ngủ mỗi tối nên khi thì bà mua thuốc, khi khác tôi mua cho mẹ. Hôm thứ năm rồi tôi nhờ Thạch ở bên kia đường mua giúp vì nó thường hay đạp xe lên thị trấn mua vật dụng.
_ Tôi biết mẹ cô muốn sống ở nhà này, còn cô thì sao? Cô muốn chuyển đi không?

Giáng Kiều ngước nhìn lên giây lát rồi lại cúi xuống:
_ Đây là nhà của mẹ tôi. Tôi yêu mẹ và bà cũng thương tôi.
_ Cô gặp bà trong phòng tối qua chứ?
_ Vâng, mọi người đều gặp cả. Đài Anh pha sữa mang lên cho mẹ. Bà thường uống một tách sữa nóng trước khi ngủ.
_ Mẹ cô nói gì không?

Giáng Kiều im lặng lục túi tìm gói thuốc.
_ Tôi hút thuốc được không?
_ Tất nhiên, đây là nhà cô mà.

Thanh tra hỏi lại:
_ Mẹ cô nói gì?
_ Bà muốn xuống nhà. Bà nhớ là chưa cho chó ăn. Tôi về phòng còn bà thì đi xuống.
_ Lúc đó mấy giờ?
_ Tôi không nhớ. Chắc là nửa đêm.
_ Còn tách sữa?
_ Nó ở trên bàn cạnh giường.

Thanh tra Quang quan sát kỹ nét mặt của nàng:
_ Cô cần tiền của mẹ cô chứ?
_ Không. Tiền đối với tôi không thành vấn đề. Có những thứ khác quan trọng hơn.
_ Dượng cô thì sao?
_ Ông ấy muốn tiền của mẹ tôi. Dì tôi bệnh liệt giường và phải có y tá chăm sóc 24 trên 24.

Viên thanh tra nghe một cách cẩn thận trong lúc người phụ tá ghi chép hết mọi chi tiết.
_ Ồ, dượng cô muốn tiền, Long muốn thừa hưởng gia tài để bán khu vườn, còn cô không muốn gì cả à?

Giáng Kiều hút hết điếu thuốc và nhìn lên mặt thanh tra Quang, mắt nàng lộ vẻ giận dữ:
_ Ông đừng quên thằng Thạch. Nó đang hận mẹ tôi vì bị mất việc. Còn Đài Anh nữa, các ông tìm thấy lọ thuốc trong sắc của nó.

Viên thanh tra bình thản nói:
_ Chúng tôi sẽ hỏi cung tất cả mọi người, thưa cô!

Giáng Kiều im lặng một chút rồi hỏi:
_ Các ông có dùng café không?

Thanh tra trả lời mau mắn:
_ Vâng ạ, cảm ơn cô!

Cô gái ra khỏi phòng. Thanh tra suy nghĩ về thái độ của nàng.
_ Tại sao cô ta nổi giận?

Ái Hoa
(còn tiếp)

Ái Hoa

Tổng số bài gửi : 99
Join date : 28/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Nhã Uyên November 20th 2009, 01:01

Nếu bà Mẹ không cho cô ta đi chơi với bồ cũng có thể làm cô ta nổi giận hihi
Nhã Uyên
Nhã Uyên

Tổng số bài gửi : 887
Join date : 15/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Bé Ngoan November 20th 2009, 03:22

Nhã Uyên đã viết:
Bé Ngoan đã viết:
Nhã Uyên đã viết:Bé đang nghe , phóng tác tiếp đi anh Smile rose

Cứ thỏ thẻ thế này thì dù phóng xuống ... hố cũng có người sẵn sàng chứ nói gì phóng tác . Và như thế là thiên hạ được nhờ ... tam

hét lớn dzị mà bảo là ...thỏ thẻ laughhard . Hay là lớn nhỏ , hay dở tuỳ người nghe noinho . Thiên hạ cũng nên để lại vài dòng khuyến khích người phóng tác nha lookhere


Xưa, các vị vua đem cả thiên hạ đi đổi lấy một người ... đẹp . Nay, người phóng tác e cũng vậy, xá gì thiên hạ nói sao, chỉ cần một người ... thỏ thẻ cũng đủ phóng ... thêm ... lol!

Huynh AH, huynh không ngại bị ... chọc ghẹo chứ ?! gun3 chainsaw
Bé Ngoan
Bé Ngoan

Tổng số bài gửi : 558
Join date : 22/08/2009
Đến từ : Lều Thơ

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Nhã Uyên November 22nd 2009, 23:22

Bé Ngoan đã viết:
Nhã Uyên đã viết:
Bé Ngoan đã viết:
Nhã Uyên đã viết:Bé đang nghe , phóng tác tiếp đi anh Smile rose

Cứ thỏ thẻ thế này thì dù phóng xuống ... hố cũng có người sẵn sàng chứ nói gì phóng tác . Và như thế là thiên hạ được nhờ ... tam

hét lớn dzị mà bảo là ...thỏ thẻ laughhard . Hay là lớn nhỏ , hay dở tuỳ người nghe noinho . Thiên hạ cũng nên để lại vài dòng khuyến khích người phóng tác nha lookhere


Xưa, các vị vua đem cả thiên hạ đi đổi lấy một người ... đẹp . Nay, người phóng tác e cũng vậy, xá gì thiên hạ nói sao, chỉ cần một người ... thỏ thẻ cũng đủ phóng ... thêm ... lol!

Huynh AH, huynh không ngại bị ... chọc ghẹo chứ ?! gun3 chainsaw

Vua nào mờ có " thiên hạ " để đổi qua đổi lại ... sướng quá dzi. bé Ngoan ? Ở trên đời vốn chẳng có giai nhân, người đẹp gì đâu áh Rolling Eyes

Im lặng đồng nghĩa với ...khoái chí . Khoái chí trong ..im lặng laughhard
Nhã Uyên
Nhã Uyên

Tổng số bài gửi : 887
Join date : 15/08/2009

Về Đầu Trang Go down

Truyện kể bé nghe Empty Re: Truyện kể bé nghe

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 1 trong tổng số 2 trang 1, 2  Next

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết